HOẢNG HỒN NGỦ RỪNG

Ngủ rừng

HOẢNG HỒN NGỦ RỪNG

Không phải cứ ngủ rừng, ngủ nơi hoang dã là ngủ ngon, có những khi ngủ trong rừng lại là nổi ảm ảnh, sợ hãi, tởn một lần rồi thôi. Mình kể vài chuyện các bạn cùng nghe nhé, còn các bạn thì sao?

  • Lần ngủ ở bán đảo Sơn Trà, ngay chổ sân bay trực thăng (chuyên xử lí xác lính Mỹ trước khi chuyển ra hạm đội 7) cũng chừng 12h tối, sương mù kín mít, mình cũng không rõ là ngủ chưa nữa, chỉ thấy máy bay gầm rú trên trời, xe tăng chạy ầm ầm, tiếng hô bắn nhau chí chóe, giật mình tỉnh dậy tưởng là mơ. Rồi ngủ tiếp, lại thấy…về hỏi bạn bè thì tụi nó kể chuyện đó gặp hoài.
  • Lần ngủ ở rừng Khánh Vĩnh, ngủ sát suối. Chiều hôm đó trời mưa, tối 10h nước lũ lên gần võng, vội lo tháo võng, cuốn túi ngủ phi lên chổ cao chứ không là lũ cuốn mất xác.
  • Lần ngủ ở Tà Năng, chiều về sương buông, ánh mặt trời lặn từ từ nên rất đẹp trong buổi hoàng hôn. Ai dè, tối đó mưa và gió giật liên hồi, lều gãy rạp. Gió quật tấm phủ lều đập vô mặt, sáng ra nhìn như bãi chiến trường.
Góc mộ dưới cây
Góc mộ dưới cây
  • Lần ngủ rừng ở Dak Lak, suốt đêm súng nổ rầm trời. Đoàng…đoàng, nhiều khi ngẫm không sợ lạc đường mà chỉ sợ lạc đạn.
  • Lần ngủ ở làng Vân dưới chân đèo Lăng Cô, chừng nửa đêm tắt gió. Muỗi kêu “0…0…0″ điếc cả tai. Thà cắn rồi đi, đằng này cứ kêu rất khó chịu, thêm cái nóng không trời lặng gió. Đúng nổi ám ảnh.
  • Lần ngủ ở Bidoup, tháng 12 lạnh chèo queo. Trùm túi ngủ kín người mà vẫn lạnh, run cầm cập nên khỏi ngủ, rất lạnh lưng.
  • Lần ngủ ở Ninh Thuận, trên đồi cỏ xanh mát, sát cây Bàng Đất rất chill. Sáng ra, dân bản địa nói dưới cây bàng đất có vài ngôi mộ. Cái rén luôn!
ĐÚNG LÀ CHƯƠNG TRÌNH “THÁCH BÉ NGỦ NGON”

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *