Kỳ 1: Vũng lầy có con trăn khổng lồ
“Con đường Muối không chỉ là nơi để đổi lấy muối, mà còn là nơi để đổi lấy sự thử thách của cuộc sống. Nó không chỉ đưa họ đến nơi muối, mà còn đưa họ vào thế giới của bóng đêm, nơi ma quỷ và cả của rừng…”
Đêm Đà Lạt mù sương, màn đêm đang phủ lên vùng đất này. Tôi ngồi lặng nhìn những đồi thông trên xứ cao nguyên. Trong đầu, chợt nhớ về câu chuyện, một truyền thuyết về một con đường Muối thuở xưa ở mảnh đât này. Những người K’ho của vùng Đà Lạt, Lạc Dương, Đưng Kno từng phải đối mặt với nỗi sợ hãi trong hành trình của họ qua con đường Muối. Mỗi bước đi đều là gian khổ, từ đèo núi hiểm trở cho đến thú dữ hay tiếng gọi giữa rừng sâu. Những người đã từng sống và chết trên con đường Muối này, đã để lại những dấu vết không thể nào quên trong lược sử của những người Thượng.
Con đường Muối không chỉ là nơi để đổi lấy muối, mà còn là nơi để đổi lấy sự thử thách của cuộc sống. Nó không chỉ đưa họ đến nơi muối, mà còn đưa họ vào thế giới của bóng đêm, nơi ma quỷ và cả của rừng,
Tôi quyết định thám hiểm con đường ấy khi nhận lời tham gia cuộc hành trình đầy kỳ thú từ Đà Lạt, một buổi sáng mù sương đẹp mê hồn. Rừng Đạ Chais nằm cách Đà Lạt không xa, nhưng mỗi bước tiến vào nó, tôi đã cảm nhận được sự kỳ diệu và ma mị của vùng đất này.
Những ngôi nhà trong Bon làng, nằm dưới tán rừng thông xanh mượt của Vườn quốc gia Bidoup, đã trải qua những biến đổi đáng kể. Trước đây, họ sống ở những ngôi làng trên đỉnh núi cao chót vót bên dòng Krong Nô mà bây giờ đã chìm thẳm trong rừng, nơi ấy có gió rét lạnh thấu xương. Nhưng giờ đây, họ đã rời xa đỉnh núi, chuyển đến thung lũng bên dưới, nơi mặt trời mùa hè sưởi ấm họ. Cuộc sống của họ thay đổi nhưng vẫn bám trụ trong thiên nhiên.
Và cái tên “Klong Klanh” từ ngôn ngữ Cil, ngôn ngữ của người dân tộc hiếm hoi và dân số ít ỏi. Nó ám chỉ một vũng lầy sâu với một con trăn khổng lồ. Người K’ho Cil, có làn da đen nhánh, không phải là những thợ săn tài ba như người Hmoob, nhưng họ là những chuyên gia trong việc đặt bẫy. Họ là những người thợ săn tinh thông trong việc đặt bẫy và bám vào rừng như một phần không thể thiếu của cuộc sống. Họ đã sống bên cạnh người Lạch và người Raglai, những người bạn hàng xóm gần gũi. Trang phục của họ khi đi vào rừng rất đơn giản thôi, chỉ với đôi ủng để bảo vệ chân và đôi chân khéo leo bám đá, giống như con dê núi bước đi giữa đại ngàn.
Lạc bước tới Klong Klanh, là như bước vào một viễn cảnh, nơi cuộc sống của những người gắn liền với thiên nhiên, nơi họ biết tôn trọng và yêu mến sự sống xanh biếc xung quanh. Cuộc hành trình đưa tôi xuyên qua không gian và thời gian, giúp tôi cảm nhận sự tuyệt đẹp của vùng đất này, nơi ký ức và thực tại hòa quyện thành một thứ tuyệt vời và thần bí. Đó chính là những câu chuyện của Klong Klanh, mà tôi sẽ kể cho các bạn ở câu chuyện dưới đây….
Đọc tiếp phần 2 tại đây
1 Comments
[…] Kỳ 1: tại đây […]