Hành Trình Mưa Rừng Tà Năng- kỳ cuối
Sáng hôm ấy, khi mặt trời không thấy đâu, trời vẫn tiếp tục mưa. Nhóm chúng tôi đã thức dậy trong túi ngủ, cảm nhận hơi lạnh bao bọc mọi thứ, hơi thở ra phà đầy hơi lạnh. Thực sự, làm biếng thức dậy và vùng ra ngoài ngay lúc này, các bạn ạ. Nhưng rồi bữa sáng đầu tiên của ngày bằng ly mỳ, không có gì sang trọng nhưng đủ để động viên tinh thần. Chúng tôi biết rằng một ngày mòn mỏi chờ đợi phía trước….
Tiếp tục di chuyển qua những đồi cỏ bao la, mưa vẫn tiếp tục rơi, làm cho đường trở nên trơn trượt hơn bao giờ hết. Những bước chân cần phải cẩn thận, và bất kỳ sơ suất nào cũng có thể dẫn đến hậu quả không mong muốn. Muốn tới Phan Dũng thì phải qua một ngọn đồi có tên là Đồi Lính, tôi tìm hiểu qua bạn bè, và những người đã từng đi chia sẽ vậy. Nên luôn ghim vào đầu ghi nhớ đó, bởi đoạn sắp tới chúng tôi sẽ vượt qua nó. Tuy nhiên, chúng tôi gặp một trở ngại là đoạn này nè…
Chúng tôi bước vào một khu rừng Dầu, nơi chúng tôi phải đối mặt với một con dốc xuống đáng sợ. Dốc này thực sự dài và gồ ghề, và không có chổ bám nên tạo ra những thách thức mới. Trong mưa và trơn trượt, việc đi xuống dốc này trở nên đặc biệt khó khăn. Chúng tôi phải dùng cả sức chống gậy leo núi và gống hết cơ tay, cơ chân để kiểm soát sự trượt dốc và tránh những trở ngại không mong muốn.
Khi đến ngã ba đường tiếp theo, chúng tôi phải đối diện với quyết định quan trọng: tiếp tục đi theo con đường hiện tại, hay chọn con đường xuống Tà Hoàng – chổ này cũng chính là nơi có vụ lạc đường nổi tiếng đã từng được dựa để làm một bộ phim.
Chúng tôi lại di chuyển,
Sau đó, chúng tôi bước vào khu rừng dầu một lần nữa và phải đối mặt với một dốc khá dài. Rừng ở đây có nhiều con suối nhỏ, và chúng tôi phải băng qua chúng, đôi khi đến đầu gối. Những nỗi lo sợ về thời tiết không thể làm chúng tôi dừng lại, và chúng tôi tiếp tục hành trình.
Trong rừng dầu này, chúng tôi còn gặp phải một thách thức khác: những đá hộc lớn, đe dọa tới sự an toàn của chúng tôi. Mỗi bước đi phải cân nhắc cẩn thận, và sự đoàn kết của nhóm chúng tôi trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Bởi nếu sẩy chân thì sẽ khá đau điếng. Ấy vậy mà những chiếc xe độ của người dân bản địa vẫn có thể chạy được, hay thiệt…họ lái xe chạy qua các mô đá, bờ đất…và cả những con suối đất cát.
Chưa hết,
Sau khi ra khỏi rừng dầu, chúng tôi đối mặt với một ngã ba đường nữa, nơi chúng tôi phải phân vân giữa việc đi đến thác Yaly hoặc tới quán Ớt. Cuối cùng, chúng tôi quyết định rẽ tay phải vì nghĩ rằng đi theo hướng bắc thì sẽ vào rừng, còn nếu hướng đông nam thì sẽ ra tới nhà dân, nổi khao khát tới quán Ớt để thư giãn, ăn bánh ngọt và dưỡng sức, uống lon bò húc cứ quanh quẩn trong đầu, chúng tôi thèm ngọt.
Lúc 5 giờ chiều, nhóm chúng tôi cuối cùng cũng đặt chân đến nhà Ớt. Đây là điểm kết thúc của cuộc hành trình tự túc cùng nhóm bạn, chuyến đi gặp mưa rừng xối xả. Chúng tôi đã trải qua một hành trình khó khăn, để rồi cùng nhau đối mặt với những khó khăn và khám phá những vẻ đẹp hoang sơ của Tây Nguyên. Còn bạn? bạn có muốn tham gia cùng chúng tôi vào những hành trình tiếp theo? đừng ngại nhắn tin cho tụi mình nhé! FB/Zalo/Sms CHILLOUT SHOP: 0862060008